Có những ngày tôi gọi nỗi
nhớ và nỗi nhớ đánh thức
em từ kí ức tôi/ Kí
ức kể cho nỗi nhớ nghe
về những câu chuyện không đầu
không cuối giữa tôi và em
trong những khoảnh khắc/ những khoảnh
khắc thật tình cờ mùa đi
phủ khói lam trên núi những
tình cờ bình lặng của cơn
mưa sáng tháp cao đài cơn
mưa rơi vào cả chuyến xe
trôi trong giấc ngủ/ giấc ngủ
có cơn mưa khuya khoắt đã
nắm tay với tiếng côn trùng
khuya khoắt/ cả nỗi nhớ tôi
đã ồn ào với xe cộ
Sài Gòn khuya khoắt ly rượu
sang ly cà phê chiều vắng
không
Lạ lùng là không thể quên
được dù không có gì và
đã không có gì rất nhiều
mùa đi qua…