KHI NGANG QUA ĐẬP ĐÁ – Nguyễn Lương Ba

KHI NGANG QUA ĐẬP ĐÁ


Nhớ những mùa lụt lội ở Huế-10/2020

Ta nâng ly ngày tiễn đưa bạn

bè một thời giờ tóc dài bạc

đãi bạn mai bạn đi làm loài

chim bay mãi một thời sao lắm

anh em ta ráo hoảnh nhìn người

xa xưa tên Chi và nhiều bạn

khác nhìn người bạn xa xưa đó

bọn mình theo những mái tóc thề

bổng nhớ hoa nắng trôi dài dọc

mái tóc thề ngẩn ngơ chiếc áo

dài ai bay qua cầu trắng bạc

hạt mưa long lanh ta lại gặp

người bạn tên Chi con đường đi

qua Đập Đá phơi bụi nón lá

em chỉ còn là chấm nhỏ nhỏ

nhỏ có thấy thế không Chi nờ

khi ngày bắt đầu và đêm cũng

rục rịch bắt đầu luôn thế nào

đi nữa em chỉ còn là nụ

cười em bé mỗi sáng hay như

ngày xưa hỏa châu rọi sáng tiếng

gọi máy rè rè (đích thân dích

thân nghe rõ) đi nữa em chỉ

còn là nụ cười em bé nơi

Chi không biết những bao cát về

những bao cát làm hầm trú ẩn

cho trái tim mình không ngủ ngày

xưa ấy nhớ về thăm O Hai

ở Bao Vinh nhớ nhé ngày ấu

thơ đi qua những độn cát và

hầm cát tuổi trẻ không dài lắm

và tuổi già con đường của cát

bụi thẩm sâu.