Chùm thơ – Nguyễn Đăng Thường

NHỮNG NỤ HỒNG CỦA MÁU

mười ngàn lẻ một đêm mưa trước
ngày chúa bị đóng đinh trên cây
vĩ cầm buổi trưa hôm đó có
một tia nắng khẳng khiu chiếu dọi
qua khung cửa tò vò rơi trúng
ngay trên đầu con maggie 2
đứa tôi mặc y phục của tổ
tiên nhân loại a dong với ê
và trong vườn địa đàng không rắn
không mận đỏ chỉ có 2 đứa
tôi bơ vơ trên tấm nệm đặt
trên nền xi măng bụi căn hầm
squatter làm chỗ trú tạm
để nhai cần sa uống bia lon
ngốn cuốn sách hình tintin tới
tây tạng cả chục rưỡi lần hỡi
miếu đình chùa thiêng mái tôn rêu
phủ không còn chim chóc bay về
đấu hót đừng coi những gì bọn
các chú nói hãy coi những gì
bọn các bác làm hồ hởi thổn
thức nhạc jazz tưng bừng pháo bông
đêm dạ hội chúng tôi nằm ngược
thổi kèn lịm chết ôi hạnh phúc
tuyệt vời giữa paris mưa tơ
đùa phất phơ áo nhung mềm môi
đào gái hà nội băm sáu phố
phường xưa cũ trong tưởng tượng đã
chết hãy tưởng tượng một chiều hè
êm ả bên bờ xa lộ biên
hòa tờ chính luận mới ra lò
loan tin mối tình bí mật của
rupert brooke đã bị bật mí
dĩ nhiên không phải tờ lá cải
ta mà một tờ xà lách tây
vừa đăng cái tin giựt gân ấy
hỡi em không là con bé tuổi
15 noel olivier
tóc vàng sóng mũi dọc dừa của
chàng thi sĩ lãng mạng yểu mệnh
tội nghiệp cho em tôi chỉ có
1 cái miệng cười nhạt nhẽo vô
duyên & 1 mái tóc xơ dừa
cứng ngắt đen thui những cành gai
nhọn đâm vào ngực tôi đau những
nụ hồng của máu & bởi ở
bên kia bờ đại tây dương hay
ở bên này bờ thái bình dương
thời cũng thế thôi máu huyết vẫn
là máu huyết mồ hôi nước mắt
vẫn là mồ hôi nước mắt đồng
tiền bát gạo vẫn là bát gạo
đồng tiền nghiện ngập rượu chè thất
nghiệp vẫn là thất nghiệp nghiện ngập
chè chén sáng chủ nhật ngon rồi
sẽ là bloody sunday &
palm beach sẽ là napalm for
each dĩ nhiên ngắt lá đụng cây
bứt mây động rừng bản dịch 1
tập thơ tiếng nga của nhà thơ
lão ấy có nhiều viên ngọc quí
hơn chiếc vòng vương miện của nữ
hoàng anh trưng bày trong tòa tháp
cổ london có lính canh mặc
áo đỏ quần đen tay cầm cây
thương của thời phục hưng & có
cửa sắt điện tử tự động đóng
sập xuống khi gặp biến những kẻ
thừa tiền & văn minh nhất thế
giới cộng thêm đám du khách nhật
vai đeo tòng teng máy ảnh máy
chỉ máy ổng máy bả nối đuôi
chen lấn dẫm lên chân nhau oh
i’m solely vào đứng xem trầm
trồ mỗi trự độ vài ba giây
dĩ nhiên dẫu rất muốn chúng tôi
vẫn không thể là 1 nữ hoàng
khả ái để bù lại anh xin
ca em nghe vài câu nôm na
của ông cụ nguyễn khuyên nguyễn dụ
gì đó này mợ nó nghe nhé
1 mai 1 mốt 1 ngày xưa
thơ thẩn kìa ai ăn bánh còng
tui rại tui rờ răng rắn rết
bà lanh bà lắt lưỡi lâu la
dĩ nhiên gầy mập đói no rách
lành đau mạnh già trẻ buồn vui
cù chớn cà lần hào nhã phong
hoa chi chi hay gì gì thì
2 đứa tôi cũng vẫn là 2
đứa tui như từ thủa mới chọc
đất ghẹo trời hay vào lúc ông tây
nhà đèn dựng nước an nam
ta & con maggie 1 bữa
nọ nó lẻn vào siêu thị siêu
thực siêu ăn cuỗm mất mẹ của
chàng 1 khúc thịt dồi to tổ
bố nó ngậm mãi ngậm hoài mà
chẳng teo mòn mẻ sứt thì nó
vẫn là con maggie đáng thương
nó cũng không thể là siêu sao
liz / maggie trong cuốn phim màu
mèo cái trên mái thiếc nóng đố
em biết mán ở đâu biết mao
mấy tuổi biết mưa mấy đồi đố
anh biết khỉ là ai dĩ nhiên
là tôi & tất cả bà con
ở đây ai cũng biết mặt cái
con ngựa đó hỡi người anh em
mỗi đêm khoác blouson đen mù
xoa đỏ nhét ló một góc chéo
ra ngoài mép túi sau quần jeans
đứng tựa quầy quán khuya đẫm mùi
bia đắng nước tiểu mặn mồ hôi
nồng hơi thở thối tha thuốc lá
marlboro cao bồi giả hiệu
1 ngày nào ta sẽ cỡi har
ley davidson tay trong tay
hò hơ hò dắt nhau về quê
tôi đòi thăm nương ngô thăm đồng
lúa trên bến đò thủ thiêm vớt
cành rong ướt lên chùi những giọt
lệ khô 1/ 4 thế kỷ từ
chiều xuân xưa em qua đây làm
thuyền người dĩ nhiên thành hồ
rồi sẽ có cái tên mới là
sài gòn dĩ nhiên trên đường trần
ruổi dong dại nhờ khôn chịu cuộc
đời là manh chiếu rải những nụ
hồng chờ ta khi ta không buồn
ngủ tình yêu là suối mật bờ
xôi đợi ta khi ta chưa muốn
ăn dĩ nhiên đêm phải trắng ngày
phải đen biển trên cao trời dưới
thấp khi thủơ bé tôi thủ dâm
ôm rừng thu khiêu vũ dĩ nhiên
em không bao giờ thuộc về tôi
còn tôi chẳng khi nào là của
em & tụi mình ê cóc cần
cái chuyện khôi hài lẩm cẩm khối
tình trương mÿ chén nhựa em cười
vỡ tan ấy xin quí vị cho
1 tràng pháo miệng thật ròn như
còn ngồi rạp quốc thanh coi vở
con gái chị hằng hay đứng trong
rạp hát bộ bên hông trường tôn
thọ tường coi cọp tuồng triệu tử
long đoạt ấu chúa kính thưa quí
độc giả chúng tôi là những kẻ
lang thang trong các hành lang tàu
điện ngầm trên những thiên đường giả
tạo sống bằng dao búa của ác
mộng hằng ngày nên chỉ được biết
những cuộc tình 100 năm trong bụi
có lùm cây đêm nở sáng tàn
lũ chúng tôi & con maggie
London, tháng 5 – 1991

LE SQUARE
ngày sinh nhật của bà
đầm già duras nó
lang thang tới 1 quảng
trường tĩnh mịch rợp bóng
mát ngồi xớ rớ dĩ
nhiên là một mình trên
chiếc băng ghế lắng nghe
chim chóc trên lá cành
xanh xao xí xô xí
xào bằng tiếng ăng-lê
khiến nó chợt nghĩ tới
cuốn phim kinh dị của
ông già Hitch bụng phệ
mà phát ghê nghe toàn
thân anh hào nổi da
heo trên cái square
trời vào mùa hạ / hè
hệt như trong mùa đông
winter / hiver trời
thì dĩ nhiên lúc nào
cũng phải xanh màu thiên
thanh cho nó nên tranh
ma tít xơ nhưng lơ
ciel bleu không hiểu
sao bỗng khiến nó mơ
thấy những hạt lựu đỏ
hồng trong chén chè xuân
sa hay sương xa (?) người
thầy việt văn trẻ ốm
đói ho lao tên nguyễn
khoa ngày xưa ở ngôi
trường kiến thiết cũ lợp
mái tôn xi măng nóng
bức nằm trên con đường
nancy như trường pé
trus ký (đường nancy
sau nới rộng thành đại
lộ cộng hòa dưới thời
đệ I cộng hòa) ngôi
trường tư thục đó cũng
như căn nhà nó ở
gần cái chợ chồm hổm
cũng tên là nancy
người thầy cũ đã thao
thao bất tận giảng câu
“(lâm) bạch vân” — tên của
một thằng bạn đã được
gia đình giàu sang cho
sang pháp du hí — “ (lâm)
bạch vân tây tán (gái)
thủy đông lưu (bị) “ gió
thoảng rất nhẹ và nắng
rỏ những giọt nắng rất
buồn xuống mũi giầy nó
da đen size 5 mua
sale £4.99
ô hay sao nắng lại
buồn nhỉ chắc là tại
vì hi hi nó đang
mần thi và pác xơ
cờ đêm hôm trước nó
đã tắm douche nước suối
và soi kiếng ngắm nhìn
bóng mình thấy hình ta
ôi rất là xếch xy.

SURPRISE, SURPRISE

 Mày chỉ là tên hề buồn
tên hề buồn nhất thế giới
làm mọi người cười rộ

sau một đêm mưa rào tôi
ra xó vườn nhỏ thấy 1 đóa bạch
hồng mới ló lộng lẫy trong
buổi sớm mây, tôi ngắm người
nó một chầy rồi chưa kịp mắng, mầy
chỉ là đóa hồng là đóa
hồng là đóa, thì bỗng nghe
trong bụi rậm có tiếng thì thầm a
nose is a nose is a

TÂN HÌNH THỨC & CỐI XAY GIÓ
trang thơ tân hình thức gởi meo
mời đóng góp bài cho số báo
in đầu tháng sáu khiến tôi nhớ
lúc nó mang tiếng khóc bưng đầu
mà ra dù chỉ là một cách
nói đùa cho thêm vui dĩ nhiên
lúc đó lúc tân hình thức mới
mở mắt chào đời nhiều người đã
vội bĩu môi chê đè bảo văn
xuôi dù có vắt dòng thì cũng
chỉ là văn xuôi vân vân và
vân vân tôi hứng chí gần như
một mình đôn kihôtê đơn
thương độc mã tả xung hữu đột
đứng ra binh vực đâm cái cối
xay gió của định kiến khó lay
chuyển nay tân hình thức đã có
tiếng vang trong ngoài và một số
không nhỏ tác giả và tác phẩm
tân hình thức hỡi những ai đã
từng chê bai không tiếc lời ném
trứng thối cà chua vung vít một
thủa không vang bóng đang ở đâu
nay hãy ra thử múa coi đây

COMPUTER GAME
                              Tặng Khế Iêm
tôi nói tao không sợ chết
nó nói ô kê rồi rút
súng lục ra bắn tôi ba
phát vào ngực tôi ngã quỵ
xuống sàn gỗ bất tỉnh nhân
sự ba tiếng rồi xoa ngực
nhổm dậy nói tao không sợ
chết nó nói ô kê rồi
lấy cái baseball bat nện
vào đầu tôi ba cú bể
đầu máu tuôn xối xả tôi
ngã quỵ bất tỉnh nhân sự
trên sân cỏ ba phút rồi
phủi đít đứng lên nói tao
không sợ chết nó nói ô
kê rồi cầm cái khăn quàng
cổ siết chặt cổ họng tôi
cho tới khi tôi tắt thở
ngã quỵ bất tỉnh nhân sự
bên bờ sông ba giây rồi
vuốt tóc ngồi xếp bằng nói
tao không sợ chết nó nói
fuck you shithole tôi nói
ô kê you come here
nó kinh quá vắt giò lên
cổ chạy trốn chết tới đầu
đường thấy tôi đương đứng chờ
nó nói tao không sợ chết
London, 04.04.14