Vô đề – KHẾ IÊM

Vô đề

Tôi đứng ở góc phòng lờ
mờ giữa sự vật và hiện
thực trong phút chốc tôi lắng
nghe và chừng như hoang phế
lan dần và cơn sốt lan
dần như hòn than nóng lên
trong tôi tôi đang mất tôi
từ từ từ từ bừng bừng
tôi là hòn than cơn sốt
giải phóng tôi khỏi tâm trí
và cảm xúc tù ngục của
con người từ trong ra ngoài
toàn thân tôi là chất đen
giống loài tôi là than ngôn
ngữ tôi là lửa linh hồn
tôi là tàn tro thế giới
tôi là đêm tối và lửa
hồng chào bạn người nhé tôi
là hòn than tôi là tôi
dị kỳ không sai.

Untitled

I stand at the room corner, very
muddy between things and clear
reality, in a moment I
listen, and as if desolation
spreads slowly, and a fever spread
slowly like coal lumps burning up
within me, I’m losing me
bit-by-bit bit-by-bit blazingly
blazingly I’m a cola, the fever
frees me away from the mind
and imprisons feelings of
human, from in to out
my whole body is same black matter,
like my kind is coal, language
of mine is fire, soul of mine
is ash, world of mine is the dark
night and red fire, greeting human
friend yes I am a coal, I am
me freakin’ weird that’s right.