nhiều nghi vấn
(…)
có phải, bạn đang nghe
mùi nỗi đau con tàu
chở cá hú còi tàu
vang dài, thân tàu dài,
đầu tàu dài, cái hình
ảnh bạn nhìn cũng dài
có phải, từ ngày nghe
mùi nỗi đau là bạn
say vào những buổi trưa,
cách bạn cầm rượu uống
cách đó cũng giống như
cách lặng im nhìn chúa
đóng đinh, chiếc đinh dài,
chúa nhìn dài, dòng máu
đỏ làm đỏ thân cây
có phải, bạn vì vậy
mà đi tìm bí mật
để dành riêng rồi kinh
ngạc ngã xuống mặt đất,
hình ảnh này, như bạn
không phải bạn thật sự
có phải, còn trong tim
nhiều thù hận nữa, tôi
mới là kẻ cắp đầu thai,
nhưng ít ra tôi muốn
gặp bạn đấy bạn cho
dù bất hạnh đến thế nào,
tôi cũng muốn xông vô
hôn lên mái tóc đen
hình dạng khắc khổ vậy
có phải, có phải như
thế nào, bạn cũng nói
mình buồn, tất cả bông
hoa đẹp nhất chưa làm
hài lòng thôi nào, nói
đi nói lại chẳng thành
bức tranh, trên bệ cao
tuổi trẻ đen như quạ
có phải, bạn muốn làm
trì hoãn, trì hoãn làm
tôi như bị lừa ấy, mà
phân định việc ấy khó khăn
có phải, bạn đang theo
tôi mà quên mất nỗi
đau buồn có phải vậy,
đúng rồi chúng ta cùng
lớn lên chứ đừng nằm
khoanh như chú mèo lười
biếng ta cần bước đi, chỉ
vì bàn chân đã sẵn
có phải, dưới nó là vết thương!