MÙA LAU TRẮNG – Đinh Thị Như Thuý

 

MÙA LAU TRẮNG

thật thì chẳng có gì
liên quan (chắc hẳn vậy
rồi) giữa những bông cỏ
lau cứ quẫy ngời ngợi

trong nắng sớm sáng nay
với cái bệnh viện không
dưng đầy ắp các bà
già trầu đầy ắp các

mùi dầu (cả dầu xanh
con ó dầu nhị thiên
đường cả dầu tràm) cả
bàn chân đau tưởng sơ

sịa như không việc gì
bỗng chốc lại hóa ra
nghiêm trọng này chân ta
đã phung phí mi ghê

gớm bởi suốt ngày suốt
tháng suốt năm đã bao
nhiêu dịch chuyển bao nhiêu
công việc bao nhiêu lang

thang bao nhiêu rã rời
đau mỏi giờ thì thôi
chẳng thể bước một bước
cho trọn vẹn một hứa

hẹn bình thường huống hồ
hứa hẹn với những bông
lau (trắng lộng lẫy) cứ
luôn quẫy ngời ngợi bất

kể nắng sớm nắng trưa
nắng chiều hay trong đêm
tối cứ luôn quẫy ngời
ngợi khắp khắp bãi hoang

ở ngoại ô thành phố

20.11.2014

Mục nhập này đã được đăng trong Tin thơ. Đánh dấu trang permalink.