Chùm thơ – Biển Bắc

Chùm thơ: Biển Bắc

________________

 

AI … DỪA TƯƠI … HÔN (!?)

Giữa trưa trời nắng
rát với một đời đầy mất
mát chị ngồi gốc
cây khô bán nước dừa tươi
để kiếm sống nơi
đô thị xô bồ lăn lóc
khắp góc cùng ngõ
cụt giữa trưa trời nắng rát
với cổ họng khô
khát tôi mua trái dừa uống
mát những giọt mồ
hôi nhỏ từ vầng trán nhọc
nhằn của chị như
vừa uống suối ngọt ngào êm
dịu chảy ra từ
chai cứng cuộc đời sau những
nhát dao nhuyễn nhừ
chém thấu vào thịt dừa mềm
mỏng kiếm sống giữa
trưa đời cháy rát sôi bỏng

(đầu 7, không 8)

 

CON DẾ

Không nằm trong hộp
diêm nhàu mang nhãn hiệu ký
ức mà rất cáo
cạnh trong vỏ da màu hiện
đại con dế của
tôi vẫn gáy vang ran trong
những đêm mưa lả
rả để ru giấc ngủ quạnh
lẻ với đôi cú
tin nhắn sáng lên của rung
động nhột nhạt ấm
áp trong hộp đêm……tôi nằm

(cuối 6, không 8)

MỘT TẤM HÌNH …

Chiều nay như nhiều lần em
ngồi đây một mình thật bình
yên coi lại tấm hình của
Nick Út chụp như nhiều lần
trong đầu em chiếu lại cuốn
phim của em quay qua ánh
mắt hãi hùng hiện trên tấm
hình của Nick Út chụp là
tấm hình cứu em ra khỏi
hãi hùng mà có bao giờ
hãi hùng ra khỏi mắt em !?

(cuối 6, không 7)

 

CHUYỆN GIẤC NGỦ KỂ

Em đến với anh mỗi đêm để
kể anh nghe chuyện một ngàn lẻ
một đêm mà anh chẳng buồn nghe
lại đi đọc mấy trang sách nhàm
nhạp khác đến nỗi anh phải ngáp

dài mấy hơi liền sau đó em
đè lên anh nhõng nhẽo bíu ríu
bờ vai đu nặng mí mắt kéo
anh vào vòng tay em để đưa
mình đến im lặng với những tiếng

thở lò bò càng lúc càng lơi
lạc trong tiềm thức giấc mơ đan
chéo nhau bao thứ chẳng có nghĩa
lý do đó anh hoang mang đến
nỗi anh sợ hãi hùng hổ thẹn

thùng thình lình anh vùng vẫy tay
xua đuổi em đi mặc dù (em
biết) anh thích em thậm chí nhiều
khi rất cần em lắm lúc ban
ngày em cũng đến với anh bất

cứ lúc nào chỗ nào anh muốn
em bởi vì (em biết) anh vẫn
thích em thậm chí rất cần có
em và sẽ một lần nào đó
đón em đến với anh mãi mãi……

(giữa 2, không 8)  

BỨC TRANH VỪA VẼ XONG

Không hiểu hiểu thế
nào mà khi thằng bé tròn
xoe đôi mắt reo
lên rằng bức tranh vừa vẽ
xong đẹp quá (!) tiếp
với câu hỏi rằng tại sao
chiếc máy bay trong
bức tranh đó không bay ra
khỏi khung vải ông
họa sĩ hết nhìn nó lại
ngó qua tấm giấy
thằng bé vẽ hình người bằng
một dấu thập có
vòng tròn trên đó với đôi
mắt tròn xoe rồi
chợt cười vang ném bó cọ
lên trời nhìn lại
bức tranh vừa vẽ xong reo
lên rằng hỏng bét(!)

(cuối 7, không 8)  

SẤM NGÀY CÙNG NGÔN NGỮ

Cho tới khi nào
họ tiến bộ hạ được khuôn
hạn chế tạo ra
cách phòng và chữa bệnh tình
yêu đương nhiên hậu
quả sẽ là sự diệt vong
linh hồn của chúng
tôi trong nghệ thuật xử dụng
chúng tôi để phô
diễn con tim bệnh hoạn nạn
truyền nhiễm trùng (tình-
yêu) vây họ trên con đường
đi đến bờ huyệt
mộ phần họ cũng sẽ mất
đi chứng minh sự
kiện mang và lây nhau bệnh
chứng chỉ riêng biệt
tích trữ trong trái tim họ

(cuối 7, không 8)

SỚM ĐẦU NĂM

Khi cả khu phố còn say
mèm trong giấc ngủ giao thừa
đêm qua hắn dậy rất sớm
bởi đêm qua hắn ngủ rất
sớm khi cả khu phố say
sưa đón giao thừa trong tràn

trề hy vọng là điều đã
từ lâu chẳng còn trong hắn
nên đêm qua hắn chẳng buồn
nao nức đón giao thừa để
dậy sớm chăm chú dò tấm
vé số hắn mua mỗi ngày

(một 1, không 11)

SẦU RIÊNG

Lần đầu tiên khi ăn phần
sầu riêng mẹ tôi tách ra trái sầu
riêng mang nặng ở chợ về
cho tôi cùng với câu chuyện về trái
gai góc này đềm nào rớt
xuống đầu người ở đợ để lại vết
thương nâu sậm để lại trong
tôi ấn tượng sâu đậm đà khi lần
nào yên ăn phần sầu riêng
cũng đều có hương vị của lần đầu
tiên pha lẫn lần này là
mùi vị đặc thù của mỗi lần mỗi
người ăn và như vậy là
tùy ấn tượng về sầu riêng nên có
người mê cũng có người chê
mùi trái gai góc này đấy bạn ạ ……

(đầu 2, không 10)

PHÔNG CHẮN GIÓ

Tôi dựa vào hư không
anh hỏi cô chủ hàng
cà phê có làn da
trắng mịn như sữa tươi

Khi ngả lưng vào tấm
bia ngôi mộ vô chủ
vàng ngà lâu nay đã
trở thành tấm phông chắn

Gió cho khách hàng đến
đây uống cà phê bó
gối trên những chiếc đẩu
nhựa vàng ngà ngà nhả

Khói thuốc lá vào khoảng
không không sao đâu anh
cô chủ hàng cà phê
có làn da trắng mịn

Như sữa tươi cười nói
em cũng dựa vào hư
không để kiếm sống như
tất cả xung quanh đây

(cuối 5, không 14)

T/RỪNG NGƯỜI

Cô còn nhớ lần đầu
khi bước xuống đường đời
đã hỏi cô như vậy trong
buổi sáng nay khi cô

Bước xuống đường trời lả
hơi sương tình cảnh khi
đó cũng y hệt bây
giờ một rừng người từng

Người như những làn cây
ẩn hiện lờ mờ như
số phận của từng người
giữa rừng người mà dấu

Vết lần đầu là những
viên sỏi không nuôi sống
được một thời còn lần
sau là những mẩu vụn

Bánh khiến lạc lối cả
một đời rồi cô còn
nhớ lần đầu khi bước
xuống đường đời cô đã

Hỏi số phận mong mỏi
những điều gì ở nơi
cô mà số phận chỉ
vòng vo hỏi ngược lại

Rằng cô mong mỏi những
điều gì nơi số phận
mình khi bước xuống đường
đời lại hỏi cô như

Vậy trong buổi sáng nay
khi cô bước xuống đường
đời bước vào rừng người
bước đi với từng người

(cuối 4, không 14)