TÔI CÓ QUÁ NHIỀU BÀI THƠ VIẾT VỀ MƯA – Hường Thanh

Mưa có lẽ là một

loại quỷ ám đến nỗi

chúng nhập vào, qua những

tiếng mưa làm sao đây

phải làm sao đây bài

thơ bị ám ảnh nhiều

thước phim u ám sự

u ám triền miên chẳng

dứt bởi người ta xem

xong rồi phải xem lại

tri giác trong các tờ

lịch biểu trong sự tưởng

tượng và mưa khi mưa

đã dứt ngoài trời vẫn

âm ỉ trong người đàn

bà bán thịt ngoài đường

chợ đến nỗi nhập vào

qua những tiếng chặt chém

chẳng dứt để khi nó

dứt hẳn vẫn sự âm

ỉ vẫn hoà vào tiếng

mưa làm sao đây phải

làm sao đây hay phải

có một bứt tường câm?